PHẠM QUỲNH ANH: GƯƠNG MẶT THÂN QUEN MỖI NGÀY TRONG PHÒNG TỰ HỌC CỦA NHÀ G 
Ban đầu, mình không hề có ý định đi du học Đức, tất cả đều do mẹ mình định hướng cho mình. Nhưng sau một thời gian gắn bó với nhà G, mình thấy việc này cũng rất ý nghĩa đối với mình và mở ra cho mình một con đường mới trong tương lai.

Nhà G luôn ân cần, chu đáo và lắng nghe học sinh, ngày lễ nào cũng được nhận quà hehe

. Giáo viên thì ai cũng nhiệt tình, đặc biệt là giao nhiều bài tập để chúng mình tiến bộ hơn từng ngày.

Lý do mình chọn thi Goethe là vì mình muốn thử thách bản thân xem học lực của mình đến đâu và càng khó thì mình càng có động lực để cố gắng mỗi ngày.

Theo mình, việc học tiếng Đức không khó, ai học được thì giỏi, ai không học thì đỡ nhức đầu

=))). Để học được tiếng Đức thì lúc nào cũng phải cắm mặt vào sách vở, chịu khó học từ vựng và làm bài tập để khắc ghi mọi thứ trong đầu. Cũng không thể không kể đến công của mẹ Linh (cô giáo Cao Thùy Linh), người ngày nào cũng đì mình để mình tiến bộ hơn.

Ở Viện Đức ngữ GREATWAY, mình ấn tượng nhất với cô Hoch Linh và thầy Đức Trần, vì hai thầy cô rất nhiệt tình trong việc giảng dạy, sẵn sàng bỏ thêm thời gian để giảng lại những bài khó mình không hiểu và thức đêm thức hôm để hỗ trợ những lúc mình cần.

Trong quá trình học tiếng Đức, mình rất hay bị stress, mình khắc phục bằng cách gấp sách vào và đi ngủ, lấy lại sức lực. Nhưng trước khi ngủ thì vẫn phải làm hết bài tập á ( đừng quên làm bài tập vì nó rất quan trọng trong việc học)
Với mình thì kỉ niệm đáng nhớ nhất là chuyến dã ngoại với nhà G, nó tạo nên một không khí mới mẻ giúp các học viên gắn kết với nhau hơn.

Dự định của mình là định cư ở Đức và trở thành một điều dưỡng giỏi. Mình dễ tính nên thành phố nào cũng được, chỉ cần có một thu nhập ổn định và quen được nhưng người tốt bụng là oke

=)))